Di?n dàn VietShare.5Forum.Net
Change background image
KingStar.5forum.net - Diễn Đàn Giải Trí Tổng Hợp

KingStar.5forum.net - Diễn Đàn Giải Trí Tổng Hợp



Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© VietShare.5Forum.Net

Nắng

Đảo mộng mơ ?Thu Aug 02, 2012 5:38 pm

Nắng
Nắng
Nắng
Ch?c V?Thành Viên Cấp 1

Thành Viên Cấp 1

NẾU ĐỊNH NGHĨA ĐẢO HOANG LÀ HÒN ĐẢO ngoài mình ra không còn người nào ở trên đó nữa thì đúng là thằng Tin đang ở trên đảo hoang.
Lúc này Tin đang nằm trên một tàu lá dừa khô, đầu gối trên một khúc gỗ ngắn, cưa phẳng ở hai đầu, thơm phảng phất.
Đảo toàn cát là cát. Cát vàng ruộm. Tàu lá dừa trải dọc triền cát thoai thoải, chắc chắn đó là lý do tại sao thằng Tin cứ rung đùi hoài, chân này tréo qua chân kia. Nó cảm thấy thích thú như đang ngả lưng trên một chiếc ghế xếp đó mà.
...
“Không sao!” Tin tự nói, tự nghe và tự tán thành. “Biển ghê gớm thật, nhưng mình đang ở trên một hòn đảo, dù là đảo hoang nhưng đúng là một hòn đảo. Thế thì biển chẳng làm gì được mình”.
...
PHÀN XÔNG RA TỪ CON HẺM BÊN ĐƯỜNG.
Nó lớn hơn Tin và Bảy ba, bốn tuổi và cao hơn hai đứa nhóc một cái đầu. Tóc tai bù xù, tướng tá dềnh dàng, thằng Phàn tạo cảm giác nó là một con gấu sổng ra từ sở thú.
Xưa nay Phàn vẫn tìm kiếm niềm vui trong việc bắt nạt những đứa trẻ yếu ớt và nhút nhát như Tin và Bảy - vì sở hữu những tấm lòng tử tế nên những đứa trẻ này thường yếu ớt và nhút nhát hơn mức bình thường.
...
BẢY VÀ TIN VỪA ĐI VỪA KHÓC. BÂY GIỜ thì tụi nó không nhớ gì đến hòn đảo.
Bảy tay xoa xoa vành tai, mặt nó còn vương những vệt nước mắt, mếu máo:
- Nó bẹo tai tao đau quá. Giờ vẫn còn đau.
Tin đồng tình bằng cách sờ tay xuống mông:
- Tao cũng thế. Mông tao vẫn còn ê.
Tin thu nắm đấm:
- Tức quá. Khi nào lớn bằng nó, tao sẽ đi tìm nó trả thù.
Bảy thở dài:
- Vô ích thôi. Khi tụi mình lớn bằng nó thì nó đã lớn hơn nó bây giờ.
- Thế mãi mãi tụi mình không đánh lại nó à?
- Chắc thế. - Bảy tặc lưỡi - Ước gì tao có một ông anh. Nhưng tao lại chả có anh.
Tin chán chường:
- Tao cũng chả có ông anh nào! Tao chỉ có chị.
Bảy tung chân đá một vỏ bưởi bắn ra xa:
- Chị thì không ăn thua rồi. Chị thì không thích đánh nhau, mà cũng không giỏi đánh nhau.
- Ờ, chị tao chỉ giỏi đét vào mông tao thôi. - Tin nói, đầy giận dỗi.
...
- TỤI MÀY ĐANG CHƠI TRÒ GÌ ĐẤY?
Tiếng thằng Phàn thình lình vang lên bên ngoài hàng rào khiến chúa đảo và phó chúa đảo giật bắn.
Tin ngoảnh mặt nhìn, thấy Phàn đứng ngoài đường, đầu nhô lên khỏi hàng rào, miệng đang nhai chóp chép. Hôm nay mặt thằng Phàn trông vui vẻ nhưng Tin vẫn thấy rờn rợn. Xưa nay chưa bao giờ Tin gặp thằng này mà nó lành lặn ra về.
...
Tin gào lên, lần này đúng là giận dữ:
- Đồ mất dạy!
Tin thúc khủy tay vào hông bạn:
- Nó hỗn quá! Tao và mày xông ra đập nó đi!
- Đập nó? - Bảy nhìn bạn sửng sốt, giọng nó đột ngột rơi xuống một âm vực nào đó nghe như tiếng muỗi kêu để chắc chắn thằng Phàn không nghe được.
Tin nghiến răng ken két:
- Nó xấc láo quá mà!
- Thì sao! - Bảy vẫn nhìn sững bạn, cứ như nó mới trông thấy Tin lần đầu - Nó xấc láo thì tụi mình cũng có đánh lại nó đâu. Cứ đứng trong đống cát này thì nó không làm gì được!
- Thứ Bảy! - Tin hừ mũi, nó kêu tên mới của Bảy một cách cố ý - Tụi mình đang đứng trên một hòn đảo.
- Ờ, đúng rồi, hòn đảo! - Bảy lúng túng - Nhưng tụi mình không nên rời đảo…
- Tụi mình phải rời đảo! - Tin nóng nảy ngắt lời bạn - Tao và mày đang cai quản hòn đảo này. Làm sao mà một chúa đảo có thể để mặc người ta xúc phạm đến cha của mình được!
...
TRẬN CHIẾN HOÀN TOÀN KHÔNG CÂN SỨC.
Gần nửa tiếng đồng hồ, Tin và Bảy bị thằng Phàn hạ đo ván không biết bao nhiêu lần.
Nhưng cứ vừa đứng lên được, hai thằng nhóc lại lì lợm nhào vô Phàn để lãnh một cú đòn mới, lại ngã ra đất.
Có cảm giác như cả hai không biết đau là gì.
...
Đang xuýt xoa, mắt Bảy chợt bừng lên:
- Đau thì đau thật, nhưng hôm nay mình đã đánh cho nó chạy có cờ.
- Ờ, nó chạy vắt giò lên cổ.
Bảy hào hứng:
- Tụi mình đã không còn sợ nó.
- Ờ, không sợ.
Bảy nhìn bạn, chớp mắt trầm trồ:
- Hôm nay mày gan thật đấy. Tự nhiên lại xông ra đánh nhau với thằng Phàn.
Tin toét miệng cười:
- Tao là chúa đảo mà. Chúa đảo thì không biết sợ ai.
Bảy hơn hớn:
- Ờ, tao cũng không sợ. Tao là phó chúa đảo.
...
- Robinson chỉ thích hợp với tên một hoang đảo. - Chúa đảo giải thích với vẻ hãnh diện - Còn hòn đảo của mình bây giờ đã có người ở, đã được cô giáo, dì Sáu và mấy đứa bạn trên lớp viếng thăm, đã được nhiều người biết tới, nói chung nó đã nổi tiếng rồi. Nó không còn là hòn đảo hoang sơ nữa.
- Thế tụi mình đặt cho nó tên gì?
Tim lim dim mắt:
- Nó là hòn đảo toàn cát. Tao nghĩ nên đặt tên là đảo Cát.
- Đảo Cát à? - Bảy lẩm bẩm - Đảo Cát… đảo Cát… ừ, nghe hay đấy…
Con Thắm nghiêng người về phía hai bạn, vốc một nắm cát lên tay rồi thả cho cát chuồi qua kẽ tay, hoan hỉ phụ họa:
- Mình cũng thích tên đảo Cát.
...

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]


« Xem bài tru?c | Xem bài k? ti?p »

Quy?n h?n c?a b?n:

Bạn không có quyền trả lời bài viết

  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất